Tôi vẫn nhớ như in cái đêm hè oi bức năm ngoái, khi tôi tình cờ mở Netflix và click vào Ling Cage – một bộ hh3d Trung Quốc mà bạn bè khen ngợi mãi không thôi. Ban đầu, tôi chỉ định xem thử vài phút cho đỡ buồn ngủ, nhưng rồi… bam! Màn hình bùng nổ với những cảnh hậu tận thế, ánh sáng neon lấp lánh trên khuôn mặt nhân vật, và những pha hành động mượt mà đến mức tôi phải dụi mắt kiểm tra xem có phải phim live-action không. Tim đập thình thịch, tôi ngồi lì đến 3 giờ sáng, quên cả cái quạt trần kêu ù ù. Đó là lần đầu tiên tôi thực sự “ghiền” đồ họa 3D của hoạt hình Trung Quốc – không phải kiểu đẹp kiểu cách, mà là thứ đồ họa sống động, chi tiết đến từng sợi tóc bay, khiến bạn cảm giác như đang bước vào thế giới ấy. Nếu bạn từng nghĩ donghua chỉ là “bản sao anime rẻ tiền”, thì để tôi kể cho nghe, từ kinh nghiệm “cày” phim cá nhân, tại sao chất lượng đồ họa của chúng giờ đây lại “khủng” đến mức xem một lần là nhớ mãi.
Bạn có bao giờ tự hỏi, sao dạo này cứ mở app xem phim là thấy quảng cáo donghua 3D với hình ảnh đẹp lung linh thế không? Tôi thì có, và câu trả lời nằm ở sự bùng nổ công nghệ của Trung Quốc. Họ không chỉ copy-paste từ Hollywood hay Pixar, mà còn đẩy giới hạn xa hơn với CGI tiên tiến, kết hợp AI để render cảnh phức tạp chỉ trong vài giờ thay vì vài tuần. Kết quả? Những bộ phim không chỉ kể chuyện hay, mà còn “ăn tiền” bằng mắt trước. Tôi từng là fan cuồng anime 2D Nhật, yêu cái nét vẽ tay mộc mạc, nhưng giờ đây, 3D Trung Quốc làm tôi phải thừa nhận: Đôi khi, đẹp “khủng” mới là thứ giữ chân khán giả lâu dài.

Hãy nói về Ling Cage trước đã, vì nó chính là “cú hích” đầu tiên với tôi. Bộ này lấy bối cảnh Trái Đất sau thảm họa, với những con quái vật dị hình và thành phố nổi lơ lửng – tưởng tượng đi, mỗi khung hình đều như một bức tranh sống, từ lớp bụi mịn bay trong không khí đến ánh sáng phản chiếu trên lớp giáp kim loại. Animation ở đây được khen là “stunning high quality”, với phong cách stylized nhưng vẫn chân thực, khiến tôi nổi da gà mỗi lần nhân vật lao vào chiến đấu. Mùa 2 năm nay còn nâng cấp nữa, thêm hiệu ứng thời tiết động và chi tiết khuôn mặt biểu cảm hơn, kiểu như bạn có thể đọc được nỗi sợ hãi qua từng nếp nhăn. Tôi xem xong mà phải share ngay lên group bạn bè: “Ê, cái này không phải phim hoạt hình nữa, là kiệt tác rồi!” Và đúng là vậy, nó khiến tôi nhận ra donghua 3D không ngại thử thách – họ dùng công nghệ motion capture để nhân vật di chuyển tự nhiên, giống như Avatar nhưng đậm chất khoa học viễn tưởng Trung Hoa.
Rồi đến A Record of a Mortal’s Journey to Immortality: Return to Tian Nan, bộ mới ra mắt 2025 mà tôi “cày” vội trong tuần qua. Ối giời ơi, thế giới tu tiên ở đây được xây dựng chi tiết đến mức kinh ngạc: Những ngọn núi lơ lửng với sương mù cuồn cuộn, pháp bảo lấp lánh dưới ánh trăng, và nhân vật chính Han Li với lớp áo choàng bay phất phới theo gió – tất cả đều mượt mà, không một giật lag nào. Đồ họa 3D ở đây set “new benchmark” với character designs sắc nét, từ nếp áo gấp nếp đến ánh sáng lọt qua tán lá rừng. Tôi thích nhất là các cảnh luyện đan: Ngọn lửa bùng lên, nguyên liệu tan chảy thành chất lỏng óng ánh, và camera zoom cận cảnh như phim tài liệu. Ban đầu, tôi xem vì cốt truyện xianxia quen thuộc, nhưng đồ họa giữ tôi lại – kiểu “xem thêm một cảnh nữa thôi” rồi lỡ hết mùa. Bạn thử nghĩ xem, nếu anime Nhật vẫn trung thành với 2D, thì donghua 3D Trung Quốc đang chơi lớn với quy mô Hollywood, nhờ ngân sách khổng lồ từ Tencent hay Bilibili.
Một bộ khác làm tôi “wow” gần đây là Super Cube, được animate bởi Big Firebird Cultural Media. Trên X, ai cũng khen nó có “strong identity” riêng, ảnh hưởng anime nhưng vẫn đậm chất Trung – những cảnh hành động nhanh như chớp, với hiệu ứng particle bay tứ tung và màu sắc rực rỡ. Tôi xem clip ngắn trên YouTube mà phải pause liên tục để ngắm, vì mỗi frame đều như artwork. Hay như To Be Hero X, bộ này bùng nổ với bursts of color trong 3D, từ những pha chase scene đô thị đến biến hình siêu anh hùng – đẹp đến mức tôi cười toe toét một mình trong phòng. Không phải ngẫu nhiên mà fan trên Reddit bảo “this donghua looks fucking unreal”, vì họ dùng phần mềm như Unreal Engine để tạo môi trường động, khiến thế giới phim như thật.
Nhưng đồ họa “khủng” không chỉ là đẹp mắt, mà còn phục vụ câu chuyện. Trong Battle Through the Heavens, những trận đấu khí với hiệu ứng lửa bùng nổ và không gian vỡ vụn làm tôi cảm nhận được sức mạnh của Xiao Yan – không phải kể suông, mà “thấy” được. Hay Throne of Seal, bộ được vote là “best donghua ever” vì animation perfect, từ chi tiết áo giáp đến cảnh chiến đấu quy mô lớn. Tôi từng tranh cãi với bạn: “Anime Nhật cảm xúc hơn!” Ừ thì đúng, nhưng donghua 3D Trung Quốc làm tôi “ghiền” vì sự kết hợp – đẹp mê hồn mà vẫn sâu sắc, khiến bạn không chỉ xem, mà còn “sống” trong đó.
Tất nhiên, không phải bộ nào cũng hoàn hảo; đôi khi animation còn hơi “over-the-top”, nhưng chính sự táo bạo ấy làm chúng nổi bật. Với đầu tư hàng tỷ đô la và đội ngũ hàng nghìn artist, Trung Quốc đang biến donghua thành “nghệ thuật thị giác” thực thụ. Nếu bạn chưa thử, hãy bắt đầu với Ling Cage đi – đảm bảo sau 10 phút, bạn sẽ hiểu tại sao tôi thức trắng đêm. Còn bạn thì sao, bộ 3D donghua nào có đồ họa làm bạn “ghiền” nhất? Kể tôi nghe với, biết đâu ta lại có thêm tip hay để “săn” phim mới!

